Buổi họp đầu năm 2024 của Trunghocbmt68-75 tại BMT dự kiến vào ngày Chủ Nhật, 18 tháng Hai năm 2024, nhằm ngày mồng 9 tháng Giêng Giáp Thìn

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2009

QUÁN THƠ

QUÁN THƠ do Bạch Trầm phụ trách
Nơi để cho các ông bà nội ngoại thả hồn theo mây nước,khai trương cuối tuần

Các bạn yêu thương!
Đọc được lời nhắn của các bạn BT thật búi rúi, nhưng phải chọn ngày lành tháng tốt để khai trương Trang Thơ cầu mong mua may bán đắt hoặc cho không biếu không cũng đắt. Coi đi coi lại thấy không có ngày nào hơn hôm nay, ngày Cá tháng tư đầy tháng tha hồ bốc phét :
BỐC PHÉT 1 : LÀM THƠ DỄ ẸT
Hễ ra đường thấy ai làm rớt cái gì lụm dzìa nhét chữ vô là thành thơ. Ví dụ:
Chúm chím làm chi chúm chím ơi !
Chúm chím vì ai chúm chím cười
Ai đó vô tình rơi chúm chím
Để ai nhặt về ngơ ngẩn ngơ...
Hổng tin hỏi Trần Châu lúc nào cũng dòm dòm , kiếm kiếm ...để làm thơ, lâu thành tật chụp cái hình đẹp nhất đó cũng dòm dòm kiếm kiếm dưới đất..
BỐC PHÉT 2 : LÀM THI SĨ DỄ ẸT
Thấy mấy người ngơ ngơ ngẩn ngẩn , lẩn thẩn, lơ thơ, đờ đờ đẩn đẩn, vẩn vẩn vơ vơ, lờ đờ, khờ khờ... ( còn nhiều biểu hiên nữa) thì đích thị là thi sĩ. Ví dụ :
Buồn vui gởi vào trong thơ
Đem thơ gói vào vạt nắng
Khoảng trời bây giờ trống vắng
Còn ai mở nắng ra đâu?
Cứ gói gói mở mở như vậy là mọi người gọi mình là nhà thơ liền hà. Không tin hỏi Tiến sĩ Độc Dược ( có ảnh trên blog) , nhờ có nghề gói mở thuốc ( độc)mà làm thơ rất hay

BỐC PHÉT 3: KHAI TRƯƠNG TRANG THƠ, CÓ QUÀ CHO NHÀ THƠ XÔNG ĐẤT ĐẦU TIÊN ( do nhà tài trợ HÒA NHÈ tặng) . Khuyến mãi trước một bài ủng hộ tinh thần còn vật chất liên hệ NĐHòa
Người bận rộn ơi xin dừng tay một phút
Ngắm đóa quỳnh còn ướt đẫm sương đêm
Hứng ánh trăng lãng đãng lướt qua thềm
Im lặng nghe khoảng trời xôn xao gió

Người bận rộn ơi có còn chăng sóng vỗ
Lời tự tình muôn thuở của đại dương
Con dã tràng lạc lối bâng khuâng
Ta lạc mất tri âm ngày cũ

Người bận rộn ơi trên dặm dài lữ thứ
Chút rối lòng níu giữ bước tha hương
Dừng một phút , một phút thôi, một phút..
Sợi tơ tình càng gỡ lại càng vương.
ĐA TẠ ! HẸN TÁI NGỘ
Chú ý :Các bạn có thể post bài bằng cách nhận xét và đọc nhận xét ở ô nhận xét, ví dụ nhận xét của Trần Châu

9 nhận xét:

Tran Chau nói...

Tấm hình mà LVD đã post, là 1 tấm ảnh nghệ thuật đẹp, rất đẹp có phải không các bạn? Cô gái trong chiếc áo dài nâu cổ xưa với những hạt nút tròn được làm bằng xương, chiếc vòng đeo ở cổ bằng bạc…tất cả được trình bày dưới 1 gram màu nâu nhạt hài hoà pha lẫn chút u buồn ở khuôn mặt cô gái đã tạo nên hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam với nét đẹp giản dị, thuần khiết và nhu mì mang đậm tính chất dân tộc của nền văn hoá Việt Nam xưa.
Thấy tấm hình đẹp muốn làm vài câu ca tụng nhưng " tắt tịt". Chợt nhớ ra mấy lời mách nước của BTrầm. Thế là chạy ra ngoài " hốt hốt, lụm lụm…" đem về nhà, bỏ vội vào máy xây sinh tố, cho thêm ít nước lã, chút muối, chút tiêu, chút bột ngọt…xong ấn nút ON. 30 giây sau đổ ra đầy 1 ly…thơ…trộn lẫn với thẫn…và chút ít thờ lều phều nổi lên trên mặt ly…trông thấy phát ớn.

Em ngồi đó trong dáng màu thuần khiết
Nhớ thương ai mà lặng lẽ u hoài
Ngoài khung đợi vẫn trắng màu vô vọng
Để em chờ…tan vỡ mộng trăm năm

Cảm ơn BT. Nhờ có BT mách nước nên mình mới biết, mần thơ thiệt dễ ẹt.
Cảm ơn LVDũng về tấm hình.

Thân
TC

Nặc danh nói...

CHÂN DUNG
Ngồi đây vương vấn một nổi niềm,
Chờ ai ngày tháng em trang điểm.
Nghe lá theo gió động bên thềm,
Trái tim thổn thức reo tình thêm.

Nặc danh nói...

BUỒN TƯƠNG TƯ

Hoàng hôn tắt nắng cô liêu
Không gian quạnh quẻ đìu hiu kết sầu
Bên hè phố vắng đêm thâu
Lang thang chân bước về đâu phố phường
Lòng ta nhớ một bóng hường
Vắng cho hồn gọi chán chường đêm nay
Riệu kia không uống mà say
Ta đi nghiêng ngã gót giầy nặng chân

Từ khi tình đó bâng khuâng
Mây đen kín lối đường trần bơ vơ
Chốn xưa trở lại đứng chờ
Bóng ai mờ khuất hững hờ dối gian
Uyên ương trong lúc nồng nàn
Chia tay vội vã bẻ bàng người ơi
Hoang mang lặng lẽ chơi vơi
Tâm tư buồn bực rối bời chẳng yên

Buồn này cứ mãi triền miên
Thay phiên hành hạ người điên khổ hình
Từ đây tôi mất niềm tin
Người thương em nỡ vô tình thế sao
Còn đây một nét hư hao
Đêm đêm ma quái chiêm bao mộng người
Một mình lắm lúc mỉm cười
Cười thôi lại khóc bệnh đời tương tư…
NL

Nặc danh nói...

TÌNH VÀO THU

Ngại ngùng chân bước vào thu
Tuổi thơ qua mất phù du cuộc đời
Vàng thu trải một vùng trời
Từng luồn gió lạnh tơi bời lá bay
Mỗi năm già đến chưa hay
Tình yêu không trọn buồn thay nỗi lòng
Nhớ xưa dưới ánh nắng hồng
Đôi ta gom lá chất chồng đùa vui

Tiếc cho kỷ niệm chôn vùi
Vì không duyên phận khiến xui bẻ bàng
Dòn khô như chiếc lá vàng
Không gian xào xạc nghe càng buồn hơn
Đêm qua giấc ngủ chập chờn
Hồn mơ tiếng gọi dỗi hờn người yêu
Dáng xưa say đắm diễm kiều
Luôn luôn mê hoặc làm xiêu lòng người

Thương chi chỉ một nét cười
Kể từ dạo ấy đời tươi héo dần
Đường tình một lối phân vân
Lang thang lắm nẻo đường trần bơ vơ
Thu ơi tình chẳng như mơ
Về đây thu giúp làm thơ khóc tình
Dập dìu những cặp nhân tình
Rừng thu nhộn nhịp riêng mình cô đơn
NL

Nặc danh nói...

CUỐI HẠ

(cuối tháng 7-2010, trại Notre Dame Du Lac
trên đường đến New Brunwick, Canada)

Tôi đến nơi đây trời cuối hạ
Tất cả đều xa lạ nên thơ
Bên giòng sông chảy lững lờ
Núi xanh thầm lặng như chờ người mơ

Lữ khách ngồi cạnh bờ nước lạnh
Chiều buông dần xuống chạnh lòng ai
Trăng rằm bên cạnh sao mai
Bập bùng ánh lửa cùng say với trà

Đã nhiều năm quê nhà vắng bóng
Ở xứ người mãi ngóng phương xa
Đường trần vùi dập phong ba
Ngậm ngùi tình cũ phôi pha lâu rồi

Niềm cô lẻ bồi hồi trĩu nặng
Gió sang mùa lành lạnh về khuya
Mõi mòn cuộc sống đẩy đưa
Lắm đêm tỉnh giấc mình chưa quên người

Chung quanh tôi tiếng cười nhợt nhạt
Mệnh phiêu bồng trôi dạt trời tây
Ôm nhiều kỷ niệm không may
Gắng quen kiếp sống lưu đày nặng mang

Đêm nay lều trại giăng một mái
Co ro nằm ngang trái miên man
Ngày mai cuộn gói hành trang
Đường xa tiếp nối lang thang hạ nồng…
NL

Nặc danh nói...

THU QUA
Ngày tháng dường như trôi thật nhanh
Vàng thu nhuộm lá đượm cây cành
Héo hon lòng nhớ thêm buồn bã
Tình đến vội đi em mất anh

Rồi sẽ nhạt phai hình bóng anh
Mong manh chiếc lá níu theo cành
Gió lùa một ngọn tình bay bổng
Trôi mãi về đâu lốc cuốn nhanh…


THU QUA (2)
Khi cơn gió đẩy đổi mùa thu
Những lá vàng theo cuốn bụi mù
Trên các cành cây thưa những lá
Trần ai chua xót kiếp phù du

Ánh nắng nhuộm thêm hực sắc vàng
Lại mùa thu đến gọi hồn hoang
Ôm theo kỷ niệm nghe tình vắng
Lá úa lòng ai trong muộn màng…

Nặc danh nói...

NHỚ TRĂNG XƯA (2)

Bao nhiêu năm qua
Còn chưa lãng quên
Tình lắm chênh vênh
Trái tim bồi hồi

Nhớ người học trò
Cùng bước bên nhau
Tình yêu ta trao
Khốn khó thương đau

Tiếng ca còn vang
Ru người lữ thứ
Say trong đêm hoang
Giấc mơ bàng hoàng

Hương xưa đâu đây
Tình thơ ngất ngây
Thôi đã qua rồi
Một thời gấm hoa

Lá vàng trôi xa
Ta đứng bên bờ
Tình kia phôi pha
Hồn trong thẩn thờ

Nhiều đêm thức trắng
Sầu thêm cay đắng
Nhìn ánh trăng vàng
Lòng nhớ trăng xưa…
NL.

Nặc danh nói...

HỜ HỮNG

Nhặt cánh phượng em cài mái tóc
Yêu kiều trong dáng học trò xinh
Ngây thơ chưa hiễu chuyện tình
Áo dài tha thướt trắng trinh trang đài

Nhưng ngày vui đâu hoài có được
Đường đến trường chàng bước theo đuôi
Buồn lòng không muốn lôi thôi
Cây si trồng đứng trồng ngồi đường đi

Vào thuở ấy xuân thì vui nắng
Nhìn bướm bay đứng lặng mộng mơ
Lá vàng đem ép trang thơ
Công viên cùng bạn hằng giờ ngắm hoa

Tình len lén vào nhà lơ đãng
Trái tim khờ quên cản tình yêu
Hẹn hò thăm hỏi dập dìu
Dạy cho hồn vắng lắm điều suy tư

Tình cho dư ai nào có hiễu
Người tặng ta như nhiễu giọt thưa
Một ngày tình bỏ đón đưa
Là ngày em khóc như mưa ngậm ngùi

Tiếng ve sầu vang lời ai oán
Người bên người mau chán thế sao
Bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào
Những câu thệ ước trời cao đâu rồi

Thương đau này giọt rơi đẩm lệ
Tiếc chân tình không để đúng nơi
Hồn em bối rối chơi vơi
Lặng nhìn một áng mây trời bay xa
NL

Nặc danh nói...

TÌNH VÀO THU (2)

Khi rừng cây ngả mầu trên những lá
Gió giao mùa thổi mát rợn làn da
Đã nhiều năm lữ khách bước xa nhà
Thêm một lần thu vàng trên đôi mắt

Nhớ quê hương trái tim buồn se thắt
Tình yêu người quanh quẩn bận trong tim
Xa xăm lắm tôi vẫn mãi đi tìm
Con phố cũ chừ nghe hồn hoang vắng

Đời đổi thay cho lòng nhiều cay đắng
Chợt giật mình mái tóc gợn mầu sương
Mang hình em đến tận cuối con đường
Mới hiễu ra tất cả đều vô vọng

Ngồi lại đây cho tâm tư lắng đọng
Lá thu vàng vương vãi khắp đó đây
Xào xạc bay theo những cuộn gió đầy
Ta mơ màng trọn ngày trong nhung nhớ

Tình yêu ơi than hoài theo tiếng thở
Ta u hoài dang dở khóc cùng thu
Trời buồn thiu ảm đạm lắm mây mù
Ôi miên man hồn ru vào mộng mị

Em nghiêm trang trước tâm hồn quy lụy
Đẹp liêu trai trân quý thuở nhiều mơ
Rồi dật dờ tan biến để chơ vơ
Có ai biết tình thơ là bất diệt…
NL